ANH MÊ VỢ BÉ BỎ BÈ CON THƠ!
Hồi mình còn nhỏ, ba mẹ mình vắng nhà cả ngày , mình ở nhà với bà ngoại và mấy đứa em nhỏ. Bà ngoại mình mỗi ngày đều hát ru em mình ngủ bằng đủ thứ các câu ca dao. Mình hay hỏi nên khi nghe câu hát này thì hỏi bà ngoại:
- Ngoại ơi, vợ bé là gì ngoại
- Là vợ nhỏ
-.....
- Ngoại ơi, bộ tại gió đưa bụi chuối nên anh mới mê vợ bé hả ngoại
- Ôi, tại người ta hát bắt vần vậy mà!
- Ngoại ơi, bè con thơ là gì ngoại
- là con còn nhỏ mà một "bè" luôn á!
-.......
Ngoại giải thích xong mà mình cũng chẳng hiểu gì mấy, rồi cũng quên. Nghe câu hát khác lại hỏi nữa.
- Là vợ nhỏ
-.....
- Ngoại ơi, bộ tại gió đưa bụi chuối nên anh mới mê vợ bé hả ngoại
- Ôi, tại người ta hát bắt vần vậy mà!
- Ngoại ơi, bè con thơ là gì ngoại
- là con còn nhỏ mà một "bè" luôn á!
-.......
Ngoại giải thích xong mà mình cũng chẳng hiểu gì mấy, rồi cũng quên. Nghe câu hát khác lại hỏi nữa.
Năm đó mình học lớp 2 nhưng mới 6 tuổi (vì được học nhảy lớp 1). Gần nhà mình, cách vài căn là nhà đứa bạn gái chung lớp tên Cẩm Hồng. Mới đi học chưa quen bạn nhiều nên mình chỉ chơi với nó và đi học, đi về chung với nó.
Học tháng đầu tiên mình được lãnh bảng danh dự hạng nhì mà không biết hạng nhì là sao hết, đi học về tới nhà liền lấy bảng danh dự đưa mẹ xem, hỏi mẹ hạng nhì là sao, mẹ nói con giỏi quá mẹ hun con một cái thưởng con nè. Lúc đó nhỏ Cẩm Hồng đi về chung với mình cũng vô nhà đứng đó nhìn xong nó lẳng lặng bỏ về, hôm sau vô lớp nó "đồn" với lớp là mình nhõng nhẽo lắm, đi học về cái đòi mẹ ôm hun làm tụi bạn chọc ghẹo mình quá trời luôn.
Và sau bữa đó Cẩm Hồng rủ mình qua nhà nó chơi. Nhà nó đông anh chị em, chị lớn nhất của nó tên Cẩm Bình 17 tuổi, nó là con thứ mấy mình chẳng nhớ, dưới nó có 3 đứa em, nó đi học về phải giữ em và nấu cơm, làm việc nhà. Các anh chị nó đều đã nghỉ học. Mình qua chơi hoài mà không gặp ba má nó, hỏi nó thì nó nói:
- Ba tao có vợ bé, đi luôn rồi hổng có về nhà
- Vợ bé là gì
- Là vợ khác. Má tao là vợ lớn, bà kia là vợ bé.
- Má mày đâu?
- Má tao đi bán tối khuya mới về mà bả dữ lắm, về nhà là đánh tụi tao. Chị Cẩm Bình bị đánh nhiều nhứt.
- Ba tao có vợ bé, đi luôn rồi hổng có về nhà
- Vợ bé là gì
- Là vợ khác. Má tao là vợ lớn, bà kia là vợ bé.
- Má mày đâu?
- Má tao đi bán tối khuya mới về mà bả dữ lắm, về nhà là đánh tụi tao. Chị Cẩm Bình bị đánh nhiều nhứt.
Mình chơi nhà nó hoài nên cũng có khi gặp má nó lúc bà đi bán về sớm. Bà dáng người khắc khổ, da trắng nhưng đầy nếp nhăn, tóc bới kiểu "đầu lèo" , mặt mũi luôn khó đăm đăm, về tới nhà là con cái lấm lét, mình thấy bà về là vọt luôn về nhà!
Một bữa Cẩm Hồng nói với mình là tụi mình sống hết kiếp này chết sẽ đầu thai kiếp khác. Qua kiếp sau thì đổi hết, mày làm con má tao, tao làm con mẹ mày. Anh chị em gì cũng đổi hết. MÌnh cãi với nó là không có, tao không tin mà nó nói hoài riết cái mình đâm sợ, sợ rồi khóc nức nở chạy về nhà. Mẹ mình hoảng hồn hỏi có chuyện gì , mình khóc hoài khóc hoài một hồi mới kể đứt đoạn là con Cẩm Hồng nói kiếp sau con làm con má nó, con hổng chịu, con sợ lắm...
Mẹ mình ôm mình dỗ hoài dỗ mãi nói lúc nào mẹ cũng là mẹ của con, kiếp nào cũng vậy, con đừng sợ. Mẹ mình còn nói Cẩm Hồng nó nói vậy vì nó ao ước được thương yêu như con được thương yêu vậy.
Từ đó, dù mới 6-7 tuổi mình đã hiểu nghĩa câu hát trên, mình thương Cẩm Hồng nên dù sợ má nó mình vẫn qua nhà nó chơi với nó, tới khi rời xóm cũ mình mới xa nó....
Hình thuở ấy chụp với bà chị họ hơn mình 1 tuổi.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét