Chủ Nhật, 31 tháng 3, 2019

 CON NGƯỜI MỚI XHCN


Vụ em học sinh ở trường Phù Ủng bị bạn đánh hội đồng và lột đồ làm nhục tới giờ mình vẫn chưa dám coi clip vì quá bất nhẫn. Chuyện này nối tiếp những chuyện tệ hại khác của ngành giáo dục khiến cho các bậc phụ huynh và cả xã hội nhao nhao lên đòi dánh đòi giết đòi bỏ tù...các thủ phạm. Rồi sao nữa? Rồi sẽ tạm yên ắng được vài hôm trước khi xảy ra sự vụ mới. Nếu không có sự chấn chỉnh từ gốc thì tình hình sẽ ngày càng tệ hơn mà thôi.


Chuyện nữ sinh đánh nhau bứt tóc lột đồ đâu phải mới xảy ra lần đầu, nó xảy ra RẤT THƯỜNG XUYÊN mà có ai có trách nhiệm trong ngành giáo dục quan tâm để chấn chỉnh, để giải quyết?


Có nhiều bài phân tích tại thế này tại thế nọ. Theo tôi là tại thể chế XHCN. Thời thực dân Pháp ông tôi đi học, thời VNCH ba mẹ tôi đi học, thời mới "giải phóng" chị em tôi đi học, chưa có thời nào mà học sinh mất dạy như thời XHCN này. Thế hệ chúng tôi nhớ lại thời đi học với tình cảm thương yêu trìu mến, yêu bạn kính thầy. 


Còn học sinh bây giờ, đi học chịu đủ kiểu bạo hành từ thể xác đến tinh thần, từ bạn bè đến thày cô hoặc là kẻ trực tiếp bạo hành hoặc là kẻ bàng quan vô cảm đứng nhìn hoặc cổ vũ cho hành vi xằng bậy thì các em sẽ lưu giữ ký úc gì về thời đi học???


Miền NAm đỡ hơn miền BẮc chút ít, chẳng qua vì áp dụng quy trình giáo dục con người mới XHCN chậm hơn miền BẮc 30 năm. Thêm 10-20 năm nữa thì hai miền như nhau, khỏi phân biết hay kỳ thị gì cho mệt!


Nghĩ thương cho con em bị giáo dục mất hết tính người. Nghĩ xem, một con người BÌNH THƯỜNG thôi, không phải tốt đẹp cao thượng xuất chúng gì thì tự nhiên cũng đã có lòng nhân. Người bình thường sẽ không thích thú đánh đập làm nhục người khác, thầy cô giáo  bình thường sẽ can ngăn khi thấy học sinh đánh nhau đánh nhau. Còn bây giờ, chúng ta đang sống trong xã hội gì thế này?